Tư vấn tâm lý
VÌ SAO TRẺ VỊ THÀNH NIÊN DỄ BỊ TRẦM CẢM MÀ CHA MẸ KHÔNG BIẾT? “
Con vẫn đi học đầy đủ, vẫn ăn uống bình thường, vẫn cười với bạn bè. Làm sao mà trầm cảm được?” là những câu nói quen thuộc của nhiều bậc phụ huynh bận rộn.
Trẻ vị thành niên – trong mắt nhiều cha mẹ – vẫn còn “bé lắm”. Nhưng thực ra, các con đang sống trong giai đoạn tâm lý đầy biến động, hoang mang và dễ tổn thương nhất,
Ở tuổi này:
• Cơ thể các con thay đổi nhanh chóng, nhưng cảm xúc thì chưa kịp thích nghi.
• Các con phải loay hoay định hình “tôi là ai”, nhưng chưa đủ trải nghiệm để hiểu chính mình.
• Thế giới bên ngoài ngày càng khắc nghiệt – học hành, mạng xã hội, so sánh, thành tích, áp lực kỳ vọng…
• Trong khi đó, kỹ năng chia sẻ cảm xúc và tìm kiếm hỗ trợ của các con còn rất non nớt.
❗Vì sao cha mẹ thường không biết con mình đang trầm cảm?
1. Vì con vẫn đi học, ăn cơm, nói chuyện bình thường
→ Nhưng nhiều bạn đã học cách “đóng vai ổn” để không bị trách móc, thương hại hay làm phiền lòng cha mẹ.
2. Vì con không nói ra
→ Các con sợ bị phán xét, sợ làm cha mẹ buồn, hoặc tệ hơn – sợ bị mắng là “yếu đuối, suy nghĩ lung tung”.
3. Vì cha mẹ nhìn vào hành vi – mà quên hỏi cảm xúc
→ Khi con nổi nóng, bỏ bê học hành, hoặc rút vào phòng – nhiều phụ huynh nghĩ con bướng bỉnh, lười biếng. Nhưng đôi khi, đó là cách một đứa trẻ trầm cảm đang mong muốn được giúp đỡ.
📍Những dấu hiệu trầm cảm ở trẻ vị thành niên mà Bố mẹ dễ bỏ qua:
• Con hay mệt mỏi, mất động lực, mất hứng thú với mọi thứ trước đây từng yêu thích.
• Ngủ quá nhiều hoặc quá ít. Ăn uống thay đổi.
• Cáu gắt vô cớ, bốc đồng hơn, dễ bật khóc.
• Tránh né tiếp xúc với cha mẹ, ít chia sẻ.
• Có lúc buột miệng: “Con thấy sống không có ý nghĩa…”
Thông điệp gửi đến cha mẹ: Nếu Bố mẹ thấy con có những thay đổi bất thường, đừng vội gắn nhãn “tuổi dậy thì khó chịu”. hay “tuổi dạy thì ẩm ương”.
Hãy dừng lại – lắng nghe – quan sát kỹ hơn một chút.
Hãy chủ động mở lời – nhẹ nhàng và không phán xét.